“ Anh tránh ra, đây là giường của tôi, tôi phải ngủ, ha ha, Mã trợ lý ngủ ngon nhé.” Nói xong dựa đầu vào cây nhắm mắt lại cười một cách ngốc nghếch.
“ Hàn tiểu thư, đây không phải giường của cô, đây là cây mà.” Mã Phi xị mặt xuống, gần như bó tay rồi.
“ Cô ta làm sao thế?” An Tử Thành tiến lại gần nhìn Hàn Gia Lệ.
Mã Phi đưa tay lau mồ hôi: “ Cô ta say quá, vừa bước ra đã ôm cái cây nhất định nói đó là giường của cô ta, Thành Gia, tôi chịu không nổi rồi, người phụ nữ này giao cho anh đó, tôi đi tìm Hiên Gia.”
Còn chưa đợi An Tử Thành mở miệng, anh ta đã ba chân bốn cẳng chạy mất hút.
Nhín bộ dạng của cô, An Tử Thành không nhịn được cười phá lên, nhìn cô chằm chằm mất mấy giây, sau đó hắn xắn tay áo lên, lùi về sau mấy bước, phi như bay đạp vào cái cây đó, ngay tức khắc, Hàn Gia Lệ ôm cây nghiêng người đổ xuống đất.
“ A, đau quá!” Cô cau mày mở mắt nhìn, hai tay cuối cùng cũng buông cái cây đó ra. Lúc này cô nằm trên đất, mắt chớp chớp đờ đẫn nhìn bầu trời.
An Tử Thành đi đến bên cạnh cô, cúi người bế ngang cô lên, sau đó mở cửa xe, ném cô vào ghế sau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-gian-ac/1831732/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.