Hàn Gia Lệ mặt thất sắc nhìn hắn lùi về sau mấy bước, cáu giận gào lên với hắn: “ Không! Tôi chết cũng không làm! Tại sao anh phải hành hạ tôi như thế?”
“ Ha ha ha ha.........” Tiếng cười đến ma quỷ cũng phải sợ vang vọng trong phòng, điếu thuốc trong tay kẹp chặt lại dúi vào gạt tàn: “ tôi bây giờ sẽ đem toàn bộ nghiệp chướng mà ba cô phạm phải kể cho cô nghe, cô sẽ biết tại sao tôi lại làm như thế.”
“ Rốt cuộc tại anh anh phải hành hạ người khác như thế? Bố tôi đã làm gì anh chứ? Đến nỗi anh hận ông ấy như thế?” Cô nhìn chằm chằm hắn mà hỏi.
Hắn bước đến bên cửa sổ, ánh mắt sắc lạnh nhìn ra ngoài cửa sổ, đưa tay châm một điếu thuốc nữa, ngẩng đầu từ từ kể lại: “ Chuyện cũng phải nói từ 20 năm về trước.”
“ Năm đó, tôi mới năm tuổi, mẹ tôi là một phụ nữ chửa hoang bị người ta nguyền rủa, còn tôi, đến ba của mình cũng không biết là ai.” An Tử Thành càng nói càng kích động, hai tay nắm chặt lại.
Nghe thân thế của hắn, trong lòng Hàn Gia Lệ có chút dao động. Hắn không phải là con trai của An Dương sao? Tại sao lại là đứa con bị bỏ rơi vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-gian-ac/1831696/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.