Tim đập mạnh mẽ liên hồi. Lần đầu tiên, anh nhìn cơ thể người phụ nữ không mảnh vải che thân như thế.
Anh cố kiềm chế sự bất thường của cơ thể mình, sợ nếu nhìn nhiều sẽ không khống chế được mình, đưa tay với lấy khăn tắm, nhẹ nhàng che lên người cô.
Dầm người trong nước hồi lâu. Cô đột nhiên giơ tay nắm chặt lấy cánh tay của anh: “ Lạnh......lạnh quá........khó chịu quá.”
Vừa nghe thấy những lời này Tiêu Dật Nhiên vội vàng bế cô từ dưới nước lên, Hàn Gia Lệ mệt mỏi nằm trong vòng tay anh, bàn tay nhỏ bé giữ chặt lấy áo sơmi của anh.
Anh khẽ rùng mình, nhìn người con gái trong lòng, mỉm cười, con mèo nhỏ này đủ khiến tim người ta ngứa ngáy.
Tiêu Dật Nhiên đặt cô lên giường, đưa tay kéo chiếc chăn nhưng cô sống chết giữ chặt lấy tay anh không rời, còn nhất định dùng tay của anh đặt lên bầu ngực căng tròn của mình.
Tim anh đập mạnh và loạn nhịp, cho đến khi thuốc hết tác dụng, cô mới từ từ chìm vào giấc ngủ sâu.
Anh cười vuốt mái tóc đen của cô, dịu dàng ấm áp nhìn cô.
Quay người mệt rũ ngả người trên ghế sofa.
......
“ Mĩ Kỳ.”
Một chiếc xe phanh gấp trước cửa Mĩ Kỳ. An Tử Thành không nói câu gì, đẩy cửa xe, lao như bay ra ngoài, theo sau mà Mã Phi và Bùi Hạo Hiên cũng đuổi theo bóng anh ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-gian-ac/1831666/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.