Hàn Gia Lệ gần như tuyệt vọng co rúm ôm chặt lấy cơ thể mình, ngồi khuỵu trong góc.
“ Cô tuổi chó à? Lần sau có thể đổi chỗ khác cắn không?” An Tử Thành bực mình nhìn máu trên bả vai mình chảy ra.
“ tôi sẽ cắn gãy của quý của anh.” Hàn Gia Lệ ngẩng đầu, cố kìm nén giọt nước mắt trong mắt.
Nhìn bộ dạng người phụ nữ đau khổ ngồi phía dưới, An Tử Thành cười một cách biến thái, đưa tay vuốt ve khuôn mặt của Hàn Gia Lệ: “ Của quý của tôi, rất hoan nghênh cô đấy.”
“ Anh......” Hàn Gia Lệ trừng mắt lườm anh ta, nước mắt ầng ậng dâng đầy trong mắt cuối cùng cũng trào ra rồi.
An Tử Thành mặc lại quần áo, đứng từ trên cao nhìn xuống cô, đưa tay lấy từ trong túi áo ra một tờ chi phiếu ném vào đầu cô: “ Đây là mười vạn tệ, phí bán dâm của cô, nể mặt cô có chút nhan sắc, coi như thưởng nhiều cho cô đấy.”
Nói xong, quay người định bước ra ngoài.
Hàn Gia Lệ dường như bị chọc tức cho sôi máu, trong mắt đầy lửa hận, đứng lên điên cuồng xé tờ chi phiếu đó thành những mảnh vụ rồi ném lên đầu An Tử Thành.
Sau đó bổ nhào lên há mồm cắn mạnh vào lưng hắn, ra sức mà cắn như đứt dời miếng thịt ra vậy.
“ A!” An Tử Thành nắm chặt hai tay lại, kêu lên một tiếng đau đớn, quay người lại giơ tay đẩy cô áp sát vào tường, ánh mắt hung dữ như con sói đói trợn trừng nhìn cô.
Hàn Gia Lệ toàn thân run rẩy, gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-gian-ac/1831594/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.