"Tôi không nghĩ em dám làm như vậy đâu."
Thế là, cuối cùng thì số phận vẫn để cho hai người họ chung một giường. Không vật ngăn cách, chỉ có hai người trên chiếc giường rộng, giành nhau một tấm chăn, kéo tới kéo lui. Đang nằm yên ắng thì Thi Nhi đột nhiên bật người ngồi dậy, cô khó chịu quay lại nhìn anh.
"Này! Đừng có kéo chăn được không?"
Hàn Thẩm quay người lại đối diện, chống tay nằm nhìn cô khiêu gợi, chiếc áo sơ mi mỏng manh để lộ vòm ngực rắn rỏi.
"Vậy thì lại đây! Tôi ôm!"
Cô tròn mắt nhìn anh, sau đó liền bĩu môi.
"Anh mơ à?"
Thật không thể ngờ có ngày mình lại rơi vào tình cảnh này. Chưa thấy tên nào vô liêm sỉ như Phó Hàn Thẩm, đã vậy còn bị tự luyến siêu cấp. Những người đẹp trai đều mắc những căn bệnh kì lạ vậy sao trời? Vậy thì chị em phụ nữ chúng mình biết làm sao?
Cô im lặng không nói thêm gì nữa, chấp nhận nhường luôn Hàn Thẩm cái chăn rồi nằm xuống ngủ, xoay lưng lại với anh. Trời đêm nay khá mát mẻ, có thể nói là có chút se lạnh, vậy nên cô mới bất chấp mà giành chăn với ai kia. Cuối cùng, chăn thì không có mà còn bị chọc tức thêm.
Đang nằm tự ôm mình thì bỗng nhiên có một bàn tay bất chợt mò đến, nhanh chóng ôm lấy eo cô. Thi Nhi giật bắn mình, cô quay người lại thì thấy Hàn Thẩm đang ôm mình, lại còn nằm gần như thế. Thấy cô đã thấy, anh còn không ngại gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-gia-ngoc-ai-la-soi/2618503/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.