Họ cũng chỉ mong như vậy!
Đây mới là sự phát triển đúng như họ mong muốn!
Thẩm Tư Duệ càng thở phào nhẹ nhỏm hơn, ngược lại cô ta thật không ngờ tới rằng, Thẩm Ngân Tinh lại có thể hùng hổ đến như thế.
Cô ta còn tưởng rằng cô sẽ đưa chiêu thức gì mờ ám nữa chứ!
Xem ra, cô ta quá xem trọng cô rồi!
Trong mắt Thẩm Tư Duệ chỉ toàn sự đắc ý mà thôi.
Cô ta nhìn lên Thẩm Ngân Tinh đang ở trên khán đài, càng xem càng cảm thấy tâm trí vui vẻ biết chừng nào.
Thẩm Ngân Tinh, cô không những đã thua, mà còn thua đến mức thảm nữa cơ.
Thật đáng thương mà!
Khuôn mặt của Khương Huệ Vân luôn u ám cuối cùng cũng hé lên vài phần nét cười mỉm, chỉ là sự nhoáng qua trong chớp mắt.
Thẩm Ngân Tinh sau đó vẫn cứ đứng nguyên tại chỗ bất động, cười nhạt nhìn Khương Huệ Vân bước tới gần.
Thần sắc của Khương Huệ Vân có chút không biết phải làm sao, nhìn chăm chăm hỏi cô:
“Cháu có chắc chắc muốn hủy hôn ước này không?”
Thẩm Ngân Tinh nhếch lông mày lên, miệng mỉm cười đem theo lời khiêu khích: “Đương nhiên rồi ạ.”
bà cụ thở dài, thần sắc của Khương Huệ Vân hiện lên vài phần mệt mỏi lẫn sâu lắng: “Ngân Tinh, cháu thật là không hiểu chuyện rồi, việc quan trọng như vậy, sao cháu không thương lượng cùng ta cơ chứ?”
Thẩm Ngân Tinh lên giọng cười khinh!
Vô liêm sỉ!
Thật là quá sức vô liêm sỉ mà!
Người sống đến chừng tuổi này rồi, thật là cái sỉ diện cũng không cần nữa hay sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dung-nghich-ngom/871435/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.