Trần Linh đứng trước bàn làm việc, cười mỉa mai: “Cho nên các người quyết định đem tôi ra làm bia đỡ đạn?”
“Vốn dĩ chuyện này do cô làm, gì mà làm bia đỡ đạn cho chúng tôi? Cô làm trợ lý bên cạnh Tư Duệ hai năm rồi, chẳng lẽ không học được cái gì gọi là cẩn thận, dè dặt sao? Dùng tài khoản của mình đi xúi giục người hâm mộ, não cô để đâu rồi?”
Dương Lan Hương lạnh lùng giải thích và rất không hài lòng với thái độ của Trần Linh.
“Vậy bà nghĩ mấy người hâm mộ kia không có não sao? Tôi tạo tài khoản phụ nói chuyện với bọn họ sẽ có ai tin?”
“Cô… Ai bảo cô đi trả thù cô ta?”
Dương Lan Hương vẫn muốn nói gì đó thì lại bị Thẩm Minh Quốc không kiên nhẫn ngắt lời.
“Được rồi, bà bớt nói lại đi.” Sau đó ông ta thoáng trầm ngâm rồi mới nhìn Trần Linh, thở dài một hơi nói:
“Biết là trong lòng cô không thoải mái, nhưng cô làm việc không cẩn thận cũng là thật, ra mặt sắp xếp một chút chuyện này coi như qua.
Trần Linh lại cười lạnh lùng.
Nhưng cô ta có thể làm làm gì chứ?
Chỉ dựa vào một đứa vô danh tiểu tốt như cô ta, sao có thể bám víu ôm đùi bọn họ được.
Cũng không phải cô ta bị ức hiếp!
Nếu không phải bản thân Thẩm Tư Duệ quá tức giận, cô ta cũng không nhiều chuyện để người khác trút giận thay Thẩm Tư Duệ như vậy!
Cuối cùng vẫn là Trần Linh thừa nhận tất cả, tất cả mọi chuyện đều do cô ta tự làm, Thẩm Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dung-nghich-ngom/871345/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.