Thẩm Ngân Tinh không nhịn được bật cười: “Anh chắc chắn rằng anh muốn làm những thứ này?”
Bạc Hàn Xuyên lại nhìn cô: “Sao hả?”
Thẩm Ngân Tinh lắc đầu, bước đến tủ hàng cầm hai chiếc túi mang ra cho anh.
Thực sự là mua rất nhiều thứ.
“Mặc dù tôi biết rất rõ thực lực của anh, nhưng anh Bạc à, một lát nữa anh còn phải đi làm, mấy món mà anh nói không thể làm xong trong vòng một tiếng được.”
“...”
Thẩm Ngân Tinh liếc nhìn những thứ trong túi, cuối cùng thở dài: “Lẩu nhé, được không?”
Bạc Hàn Xuyên cau mày, rõ ràng là không thích lắm.
“Lâu lắm rồi không ăn, tôi muốn ăn.”
“Được, vậy thì ăn lẩu đi.” Bạc Hàn Xuyên gật đầu.
Thẩm Ngân Tinh hơi khựng lại, đáy lòng chợt cảm thấy ấm áp.
Cuối cùng Thẩm Ngân Tinh bắt đầu bận rộn làm lụng, Bạc Hàn Xuyên đứng trong phòng bếp một hồi lâu, có vẻ như muốn giúp đỡ, kết quả lại chỉ có thể đứng nhìn, vốn không biết phải làm gì.
“Tôi có thể làm gì?”
“Hả? Không cần anh giúp đâu.”
“...” Bạc Hàn Xuyên trầm mặc, dáng vẻ cau mày lại làm Thẩm Ngân Tinh nhìn ra có hơi thất vọng.
“À, anh giúp tôi bày bát đũa ra đi, ở trong tủ bên cạnh anh đó.”
“Được.” Bạc Hàn Xuyên đáp lại một câu, dáng người cao gầy cúi xuống để lấy hai bộ bát đũa.
Thẩm Ngân Tinh đang rửa rau, tiện thể liếc nhìn anh: “Sao lại hai bộ, còn trợ lý Du thì sao?”
“Cậu ấy còn có việc bận phải xử lý.”1
Bạc Hàn Xuyên trả lời một cách bình tĩnh, người thì đã cầm bát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dung-nghich-ngom/871314/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.