"Tôi muốn em!"
Giọng nói trầm thấp lại ngắn gọn vang lên lần nữa.
Rõ ràng nói rất nhẹ nhàng lại bá đạo cường thế bức ép trái tim cô.
Trái tim Thẩm Ngân Tinh run rẩy kịch liệt.
Cô thu tay lại, ngồi thẳng lại như ban đầu.
Nhìn màn mưa ngoài cửa sổ xe có chiều hướng lớn dần, tốn rất nhiều sức lực mới khiến trái tim đang kích động không ngừng dần hồi phục lại tiết tấu ban đầu.
Một mảnh yên tĩnh ở trong xe, nước mưa bên ngoài tụ lại, trượt dài trên kính xe giống như một tấm rèm mưa, chầm chậm lu mờ cảnh sắc ở bên ngoài.
Một lúc lâu, Thẩm Ngân Tinh mới cúi đầu lên tiếng: "Anh nói đúng, tôi nên bắt đầu cuộc sống mới. Chúc mừng anh trở thành… người đàn ông đầu tiên trong cuộc sống mới của tôi?"
Bạc Hàn Xuyên nhíu mày.
"Đổi cách nói khác. Không phải là người đàn ông đầu tiên mà là duy nhất."
Thẩm Ngân Tinh siết chặt hai tay.
Cô do dự một hồi, trong lòng nghĩ đến lời anh vừa nói ban nãy, lồng ngực vẫn không nhịn được đập loạn lên.
"Bạc Hàn Xuyên… Tôi không có cách nào tin anh."
Cô nói tựa như rất rất khó, không thể làm được.
Không phải là không muốn tin tưởng mà là cô không muốn gánh vác hậu quả tương tự lần nữa.
Cô đã từng bất chấp tất cả mà tin tưởng Tô Vũ, khoảng thời gian tám năm đó khiến cô không hề nghi ngờ gì.
Nhưng kết quả thì sao?
Thế này bảo cô làm sao tin tưởng một người đàn ông chỉ vừa gặp mặt vài lần đây?
Cứ như vậy dễ dàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dung-nghich-ngom/871292/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.