"Cho nên lúc nãy em cách xa anh như vậy là vì sợ anh làm gì em sao?"
Thẩm Ngân Tinh gật đầu, sắc mặt của Bạc Hàn Xuyên cũng trầm xuống.
"Em không thích anh chạm vào em?"
Thẩm Ngân Tinh suy nghĩ, sau đó lắc đầu: "Không có..."
Bạc Hàn Xuyên chạm rãi lại gần cô, lạnh giọng hỏi: "Vậy tại sao lại trốn tránh anh?"
Thẩm Ngân Tinh cầm lọn tóc kéo kéo, cảm nhận thấy sức ép từ Bạc Hàn Xuyên, sau đó thẳng thắn nói:
"Không phải lúc trước em bị tẩy não sao? Em sợ nếu anh chạm vào em, mà em lại cầm không được thì... phải làm sao?"
Bạc Hàn Xuyên dừng lại một chút, yết hầu trên cổ lăn lên lăn xuống một hồi mới mở miệng nói:
"Anh sẽ không phản kháng đâu."
Thẩm Ngân Tinh đứng hình dừng lại suy nghĩ gì đó, đột nhiên hai má cô lại đỏ ửng lên, vừa thấy thẹn thùng mà vừa thấy buồn cười.
"Anh… haha... anh liều lĩnh quá đó!"
Nhìn thấy dáng vẻ đàng hoàng của anh khi nói mấy lời này, Thẩm Ngân Tinh thật sự không thể nhịn được.
Sẽ không phản kháng...
Khiến cho cô cảm thấy giống là cô đang cưỡng bức anh vậy!
Cô làm sao dám chứ?
"Còn muốn xem Aplaca không?"
"Dạ?"
Bạc Hàn Xuyên cười cười, khom người bế cô lên: "Sáng mai xem tiếp, giờ chúng ta đi ngủ thôi."
Nụ cười trên gương mặt Thẩm Ngân Tinh nháy mắt ngưng lại, hai tay theo bản năng ôm lấy cổ anh.
"Bạc Hàn Xuyên, em xin lỗi..."
"Hửm?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dung-nghich-ngom/3187474/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.