"Ơ…"
Chuyện gì thế này?
Không có tiếng nói dò hỏi điên cuồng của phóng viên, không hỗn loạn, không vội vàng, căn phòng đứng chật kín người, nhưng lại có sự tĩnh lặng quái dị!
Tất cả mọi người đều tò mò vươn cổ lên nhìn vào trong, Thẩm Tư Duệ cảm thấy có gì đó không đúng, liền thả tay Tô Vũ ra, căng thẳng chạy vào phòng.
Khi cô ta đẩy phóng viên ra đi về phía trước, khuôn mặt vừa lo lắng vừa vui mừng của cô ta dần tái nhợt đi.
Cô ta thậm chí còn không thể tin nổi mà lùi về sau vài bước, sống lưng bỗng nhiên lạnh toát, trên khuôn mặt trắng bệch lúc này đầy sự hoảng hốt.
Còn hiệu trưởng bị phóng viên chen đẩy lên phía trước, lúc này đôi chân như cây đinh, cắm thẳng ở đó, hai chân run rẩy, môi run bần bật, không nói nổi một câu.
"Ôi chao, náo nhiệt ghê, không ngờ chúng ta đánh ván bài thôi cũng có thể lên đầu báo!"
Ân Duệ Đức vắt chéo hai chân ngồi tựa vào ghế, cầm bài trên tay, trên khuôn mặt đẹp trai đầy thích thú, nhưng mọi người đều có thể cảm nhận được trong lời nói của anh ấy còn có cả sự tức giận.
"Tôi cũng không tin nổi chơi ván bài thôi mà được nhiều người quan tâm đến như vậy, sớm biết như vậy thì tôi cũng từ chối vài thông cáo, không có chuyện gì làm thì tìm mọi người chơi vài ván bài là xong."
Lương Tự Nhi ngồi đối diện Ân Duệ Đức cũng bật cười, giọng nói nhẹ nhàng, không bộp chộp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dung-nghich-ngom/3187431/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.