"Thế nào anh Bạc?"
"..."
"..."
Bạc Hàn Xuyên khẽ liếc anh ấy một cái, không để ý đến anh ấy rồi dẫn Thẩm Ngân Tinh tiến vào trong.
Ân Duệ Đức nhíu mày, nhìn chằm chằm vào kiệt tác của mình một lúc lâu rồi lẩm bẩm:
"Vẫn chưa hài lòng sao?"
Suy nghĩ một lúc, anh ta lại bắt đầu cầm bút vẫy vẫy vài cái rồi vẽ lên, cuối cùng cũng gật đầu hài lòng, ném bút lên khay của người dẫn chương trình, chắp tay bước đi!
Người dẫn chương trinh ngẩng đầu liếc mắt nhìn, khóe miệng giật giật.
Thực tế anh ấy đã vẽ một "một mũi tên xuyên qua trái tim", sau đó hai chữ ký được khoanh ở giữa, chèn thêm dòng chữ: "Anh yêu em một vạn năm"!
Đơn giản...
Thật sự vô cùng quê!
Qúa xấu hổ!
Đùa dai cũng không thể không có tình nghệ thuật như vậy!
…
Ở phía sau, Thẩm Tư Duệ đau chân dựa vào ngực Tô Vũ, mồ hôi đổ trên trán.
Nếu lúc đầu cảm thấy sự xuất hiện của Thẩm Tư Duệ và Tô Vũ là một điều bất ngờ, thì sau một thời gian, cảm giác mới mẻ sẽ qua đi.
Thậm chí vì lúc nãy Thẩm Ngân Tinh nói rằng một câu "ngôi sao thảm đỏ", mà bây giờ phía sau Thẩm Tư Duệ còn có nhiều người nổi tiếng khác, nhưng cô ta còn ở trên thảm đỏ, việc này thực sự làm người khác khó chịu.
"Mọi người đều đi rồi, sao họ còn chưa rời đi, thảm đỏ này thực sự có sức hấp dẫn như vậy sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dung-nghich-ngom/3187388/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.