Trình Nhược Nhiên lập tức trả lời "Được, vậy Tổng giám đốc Thẩm, còn gì muốn sắp xếp không ạ?"
"Không có."
Đi vào phòng làm việc, Thẩm Ngân Tinh trực tiếp gọi cho Triệu Ngọc.
Cơ hồ một giây sau điện thoại đã bắt máy, bên kia lập tức truyền đến giọng của Triệu Ngọc: "Alo, chị Tinh."
"Sở Diệc chưa dậy sao?" Thẩm Ngân Tinh trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
"Vâng." Triệu Ngọc hừ một tiếng, sắp khóc tới nơi.
Mỗi lần có lịch làm việc buổi sáng, cậu ta đều muốn chết ngàn vạn lần.
Lúc Sở Diệc bị gọi dậy, tức giận giống như núi lửa phun trào vậy, nơi cơn tức giận đổ xuống, nói là sinh linh đồ than cũng không quá.
Mấy ai chịu cho nổi?
Nghĩ đến ngày mai còn phải gọi anh ta thức dậy, không bằng bắt cậu ta chết đi.
Thẩm Ngân Tinh trầm ngâm một lúc, sau đó nói vào điện thoại.
"Em xuống phòng bếp lấy chút nước..."
Triệu Ngọc hít một hơi khí lạnh, trong nháy mắt đã kịp phản ứng đây là ý gì, liền vội vàng lắc đầu: "Không được không được không được, chị Tinh, chị như vậy là hại chết em đó!"
"Nghĩ gì vậy, chị chỉ muốn em tưới chút nước cho bình hoa trong phòng khách giúp chị thôi."
"...Chị Tinh, giờ đã lúc nào rồi, chị còn muốn tưới nước cho hoa chứ?"
Giọng của Thẩm Ngân Tinh hơi trầm xuống: "Hoa của chị héo, em chịu trách nhiệm nhé?"
"Được được được, em sai rồi, em lập tức đi. Nhưng chị Tinh à, hiện giờ Sở Diệc..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dung-nghich-ngom/3187190/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.