Nhưng hắn vừa đi tới cửa nhà vệ sinh, liền suýt chút nữa đụng phải người.
May mà anh ta phản ứng nhanh, vội vàng nghiêng người sang bên cạnh.
Bạc Hàn Xuyên khoác trên người bộ vest đắt đỏ, thân hình anh cao gầy đứng thẳng ở cửa, khuôn mặt anh tuấn không cảm xúc, đôi mắt đen như ngọc nhàn nhạt lạnh lùng nhìn anh ta.
Tuy biểu cảm của anh lạnh nhạt, nhưng trên người lại phát ra khí tràng cường đại, mang theo vẻ âm u, hận không thể đóng băng Du Văn.
“Ông chủ.”
Du Văn căng da đầu, chào hỏi Bạc Hàn Xuyên.
Bạc Hàn Xuyên lạnh lùng liếc anh ta một cái, băng giá nói:
“Lát nữa cậu đến phòng làm việc của tôi”
Du Văn ngay lập tức đáp lại: “Vâng!”
Bạc Hàn Xuyên nói xong liền bước chân rời đi, Du Văn nhanh chóng tránh sang bên cạnh hai bước, nhường lối đi rộng rãi cho Bạc Hàn Xuyên.
Nhưng ngay lúc này một tiếng “bịch” vang lên, là âm thanh đồ vật rơi xuống đất.
Bước chân của Bạc Hàn Xuyên dừng lại. Rũ mắt nhìn về phía đồ vật dưới chân mình, con ngươi đen sì khẽ nheo lại.
Du Văn đột nhiên cảm thấy đầu đau vô cùng, thái dương không ngừng nảy lên.
Cậu ta âm thầm ước lượng trọng lượng của cái túi trong tay, quả nhiên là nhẹ hơn rất nhiều.
Chiếc túi bị móc vào ổ khóa, bị làm rách…
“...”
“...”
“Làm sao vậy? làm sao vậy?”
Nhân viên làm việc trên tầng cao nhất vốn không nhiều, bởi vì đây là tầng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dung-nghich-ngom/3187163/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.