Thẩm Ngân Tinh lại ngạc nhiên, cô nhẹ nhàng chớp mắt, cuối cùng bật cười thành tiếng.
"Xin lỗi, đây đúng là lỗi của tôi."
Bạc Hàn Xuyên nhìn nụ cười rạng rỡ của cô, ánh mắt gợn sóng.
"Em cười cái gì?"
"Xem ra tôi thật sự không hiểu rõ anh, thật không ngờ tới một người hoà nhã, khiêm tốn, khí chất phi thường như anh lại có thể nói những lời như vậy. Thật sự là không giống với vẻ ngoài của anh."
"Đúng vậy, em nghe hiểu được, câu này cũng không có gì sai."
"Tuy nhiên, cô Thẩm à, mọi thứ đều có bản chất thuộc bên trong và bên ngoài. Bản chất thường được giữ nguyên, trong khi vẻ bề ngoài thay đổi theo sự thay đổi của điều kiện. Do đó, nếu em chỉ nhìn mọi thứ bằng vẻ bề ngoài, vậy thì em sẽ không thấy được mặt thật của sự việc."
"Nói về con người, có câu gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Em có chắc là em nhìn người chỉ nhìn vẻ bề ngoài của người ta không?"
Tiếng cười của Thẩm Ngân Tinh dần biến mất, trở nên lạnh nhạt.
Đương nhiên cô chắc chắn không thể nào!
Một Thẩm Tư Duệ đã đủ để cho cô một bài học về xã hội và tình người trong cuộc đời này rồi!
Cô hít một hơi thật sâu rồi thở ra từ từ.
"Cho nên, anh Bạc, chúng ta thật sự không phù hợp... Tôi thực sự không hiểu anh, thậm chí là vẻ bề ngoài của anh tôi cũng không thể nhìn thấu thì làm sao có thể biết rõ bản chất của anh?"
"Hơn nữa, tôi vừa chia tay bạn trai được có vài phút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dung-nghich-ngom/248898/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.