Một tháng đi qua, Thượng Quan Nam Trì vẫn không trở lại đi làm ở tiệm váy cưới.
Không có người gây khó dễ, cuộc sống hằng ngày của Ôn Tiểu Nhã đều vô cùng yên ổn. Nói thật, có đôi khi Ôn Tiểu Nhã cũng muốn Thượng Quan Nam Trì quay lại đi làm. Cô cảm thấy bản thân đã bị quỷ ám rồi, nếu không sao lại nhớ Thượng Quan Nam Trì chứ?!
Ôn Tiểu Nhã còn đang ngẩn người suy nghĩ, thì đột nhiên nghe được tiếng chào của mọi người.
"Chào sếp."
Ngay lập tức, Ôn Tiểu Nhã xoay người nhìn về hướng phát ra âm thanh.
Thật sự đúng là Thượng Quan Nam Trì!
Ôn Tiểu Nhã cảm thấy rất vui vẻ, chỉ cần vừa nhìn thấy anh, tim của cô liền đập nhanh hơn bình thường.
Thượng Quan Nam Trì vừa đến liền trực tiếp đi vào văn phòng, sau đó anh nghiêm túc ngồi xem báo cáo doanh thu của tiệm. Doanh thu của tiệm váy cưới tháng này vẫn giống như trước, không tăng mà cũng không giảm.
Thượng Quan Nam Trì gọi điện thoại kêu Lưu Yến tới văn phòng anh, sau đó hỏi về biện pháp tăng doanh thu cửa tiệm.
Lưu Yến nói:
"Mặc dù bây giờ tôi còn chưa nghĩ ra biện pháp hoàn hảo, nhưng đã có một số ý tưởng rồi thưa sếp."
"Tôi đề nghị tiệm chúng ta nên tổ chức hoạt động để thu hút khách hàng. Chúng ta sẽ miễn phí trang điểm cho khách hàng, lại thuê ngoại cảnh đẹp một chút, sau đó để nhiếp ảnh gia chụp ảnh gia đình cho họ.
Hơn nữa, tiệm chúng ta không chỉ có váy cưới, mà còn có cả quần áo các kiểu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dung-co-khi-de-nguoi/213380/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.