Thượng Quan Nam Trì nhanh chóng bưng bát cháo khác lên cho Ôn Tiểu Nhã. Anh mang bát cháo đến trước mặt Ôn Tiểu Nhã, nhỏ giọng nói:
"Tiểu Nhã, thực xin lỗi, vừa nãy anh lại làm tổn thương em. Em có thể tha thứ cho anh không?"
Ôn Tiểu Nhã không trả lời, nói đúng hơn là cô không nói chuyện được. Dù sao lúc bóp cổ cô, Thượng Quan Nam Trì đã sử dụng lực rất lớn, cho nên hiện tại những cơn đau vẫn không ngừng truyền đến cho cô.
Thượng Quan Nam Trì thấy Ôn Tiểu Nhã không trả lời liền buồn rầu. Anh dùng thìa múc cháo trong bát, sau đó đưa lên miệng cô. Ôn Tiểu Nhã thấy thìa cháo liền quay sang nhìn anh, nhưng cô ấy tuyệt nhiên không mở miệng ra.
Hết cách, Thượng Quan Nam Trì đành nhẹ giọng cầu xin cô:
"Tiểu Nhã, em ăn một chút đi, nếu không lát nữa cả em và bảo bảo đều đói. Anh sai rồi, anh thật sự làm sai rồi! Em có thể tha thứ cho anh không?"
Ôn Tiểu Nhã nhìn Thượng Quan Nam Trì chăm chú. Anh đường đường là một tổng tài, ở bên ngoài đều là người khác cầu anh, có bao giờ phải hạ mình với người khác. Vậy mà giờ đây, vị đại tổng tài ấy lại cúi đầu xin sự tha thứ từ cô.
Ôn Tiểu Nhã kìm nén dòng nước mắt sắp chảy của mình, lạnh lùng đáp:
"Cổ tôi bây giờ rất khó chịu nên anh cứ để ở bàn đi. Đợi lát nữa tôi ổn rồi sẽ tự mình ăn."
Nghe lời Ôn Tiểu Nhã, Thượng Quan Nam Trì đem bát cháo để lại bàn. Tiếp đó anh đến bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dung-co-khi-de-nguoi/1185129/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.