Thượng Quan Nam Trì nói: "Tiểu Hằng, anh nhất định thể hiện sự chân thành của mình. Vậy thì em sẽ không đổi ý.
Ôn Hằng nói: "Chỉ cần anh có thể mang lại hạnh phúc cho chị em, em không đổi ý, nhưng là nếu anh mang đến cho chị em toàn là khổ đau, thì em sẽ không cho phép. Từ nhỏ đều là chị bảo vệ em, hiện tại em đã trưởng thành, em cũng muốn bảo vệ chị ấy."
Ôn Tiểu Nhã nghe những lời Ôn Hằng nói, cảm động muốn khóc. Nhưng là cô vãn chưa nói, "Nhóc con, ai muốn em bảo vệ, em chỉ cần bảo vệ tốt chính mình là được."
Ôn Hằng nói: "Chị, chị mới nói đã lâu không về nhà. Em không biết bây giờ nhà xảy ra chuyện gì không, bình thường em lo lắng những chuyện khác nhưng không quên lo cho bố. Lần trước bố bảo bị đau ở ngực nhưng không biết bố đã đỡ chưa."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Bố không phải còn có mẹ kế, hai mẹ con đó chăm sóc không được sao? Không đến phiên chúng ta lo lắng."
Ôn Hằng còn muốn nói gì đó, nhưng nhìn Thượng Quan Nam Trì lại nói: "Quên đi, hôm nay em không nói chuyện gia đình. Có anh Nam Trì ở đây chúng ta nói chuyện khác, đừng nói chuyện không vui."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Nếu các em gặp việc gì khó khăn, cứ nói với anh, anh sẽ cố gắng giúp bằng toàn lực." Ôn Hằng nói: "Cảm ơn anh Nam Trì, mỗi gia đình đều có một quyển kinh khó đọc. Người khác khó có thể giúp đỡ."
Thượng Quan Nam Trì gật gật đầu, sau đó mở túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dung-co-khi-de-nguoi/1185123/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.