Ôn Tiểu Nhã không nói lời nào mà rơi nước mắt, cô cũng không muốn đuổi theo mà giải thích với Thượng Quan Nam Trì. Thượng Quan Nam Trì không thấy cô lên tiếng giải thích mà chỉ lặng lẽ rơi nước mắt. Liền nói: "Tự cảm thấy mình ti tiện nên không có gì để nói chứ gì!"
Ôn Tiểu Nhã chảy nước mắt nói: "Anh hiện giờ mới biết tôi ti tiện ư? Tôi từ trước đến nay chính là cái loại người này đấy, ai đến cũng không cự tuyệt. Chỉ cần là người có quyền thế tôi đều sẽ cùng bồi ăn bồi cười. Tôi còn bán thân luôn cơ, nhiều tiền giống như anh tôi còn tự mình bồi ngủ cơ mà. Thật ra từ trước nay đều là tôi giả bộ thôi, tôi chính là muốn càng ngày càng nhiều, còn có cái lần ở trong khách sạn hồi trước cũng là tôi giả say đấy. Hơn nữa anh nghĩ lần đó là lần đầu của tôi ấy hả? Đó là giả đấy. Hiện tại chắc anh cũng đã biết tôi là con người thế nào rồi đi, có phải cảm thấy tức muốn chết rồi không hử, có phải cảm thấy mình thông minh như vậy sao có thể bị một người đàn bà đê tiện như tôi chơi đùa xoay quanh chứ." Ôn Tiểu Nhã nói xong, liền cười rộ lên.
"Ôn Tiểu Nhã, cô thật sự đê tiện từ trong xương ra. Nếu đã tự nhận mình như thế thì đêm nay liền bán thân bồi tôi ngủ đi!" Nói xong, xe lập tức liền chuyển hướng vào trung tâm thành phố. Sau khi xuống xe Thượng Quan Nam Trì nói: "Còn không biết chủ động đi xuống đi biết mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dung-co-khi-de-nguoi/1185114/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.