Sáng hôm sau, Ôn Tiểu Nhã cảm thấy đau như hết cả mình mẩy, quay đầu nhìn sang thấy Thượng Quan Nam Trì vẫn còn đang ngủ, chậc chậc dáng ngủ của anh vẫn bá đạo như mọi khi, ngẫm lại cô cũng cảm thấy mình thật may mắn, có thể tìm được một người đàn ông như này bồi mình trong tương lai ngẫm lại cũng cảm thấy thật hạnh phúc. Đã đẹp trai lại còn nhiều tiền. Càng nghĩ lại càng thấy thích anh hơn chút, sau đó liền thơm nhẹ lên môi Thượng Quan Nam Trì một cái.
Thượng Quan Nam Trì nâng tay giữ đầu Ôn Tiểu Nhã hôn ngược lại làm Ôn Tiểu Nhã hoảng sợ một phen. Muốn rời đi, Thượng Quan Nam Trì làm sao có thể để cho cô chuồn đi được? Dùng lực mạnh hơn một chút là có thể tách môi Ôn Tiểu Nhã ra, sau đó môi lưỡi triền miên cùng Ôn Tiểu Nhã một lúc mới tha cho cô. Ôn Tiểu Nhã thẹn thùng trốn vào trong lòng ngực của Thượng Quan Nam Trì. Thượng Quan Nam Trì dùng tay nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu Ôn Tiểu Nhã đầu:
"Làm sao vậy? Cảm thấy càng ngày càng yêu anh nhiều hơn hửm? Tiểu Nhã nếu không hai chúng ta đi lãnh giấy trước đi, như thế em không phải sợ người ta nói này nói nọ nữa rồi." Ôn Tiểu Nhã nói: "Sau này nói sau đi!" Thượng Quan Nam Trì nói: "Cũng được, em cũng mệt mỏi rồi. Hôm nay không cần đi làm, ở chỗ này mà nghỉ ngơi cho khỏe đi, anh đi làm xa sẽ về bồi em sau." Ôn Tiểu Nhã gật gật đầu, "Vậy để em xin nghỉ cái đã." Thượng Quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dung-co-khi-de-nguoi/1185111/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.