Một buổi tối, Chu Lâm Na cảm thấy không ngừng nhớ lại chuyện bọn họ trước kia, nhớ đến bọn họ vui vẻ cùng nhau.. Cô vừa nói, Hách Liên Tuyệt vừa trau mày, lòng toàn nghĩ về Trình Mộ Thanh..
Giờ phút này cô đang làm gì?Có đợi hắn không?
Tới gần rạng sáng, Chu Lâm Na mệt nên ngủ, mà lúc Hách Liên Tuyệt muốn đi liền cầm di động ở cái gối, chính là di động lại hiện lên chấm dứt trò chuyện......
Hách Liên Tuyệt nhíu mày, bản ghi ghép lại là Trình Mộ Thanh, lúc gọi là 2g10p, thời gian nói chuyện là 30p
Một loại cảm giác bất an tràn ra, như có bàn tay vô tình bóp nát trái tim hắn, như vậy những gì Chu Lâm Na nói, Trình Mộ Thanh đều nghe sao?
Sợ Trình Mộ Thanh hiểu lầm, Hách Liên Tuyệt muốn đứng lên, chính là giờ phút này Chu Lâm Na lại mở mắt “Tuyệt, anh muốn đi đâu?”
Hách Liên Tuyệt ngoái đầu nhìn lại, ánh mắt tức giận “Chu Lâm Na, tôi nhìn lầm cô rồi”
Lời nói lạnh như băng, ánh mắt u ám làm cho Chu Lâm Na cả kinh, chỉ qua buổi tối mà hắn thay đổi như vậy, nhìn di động trong tay hắn, Chu Lâm Na đã hiểu ra được!
“Phanh” Một tiếng, cửa bị đóng lại, trái tim của Chu Lâm Na cũng tan vỡ ra..
Lúc Hách Liên Tuyệt trở về, cả phòng trống không, chẵng có ai trong nhà, cũng không biết kết quả thế nào, hắn vọt lên lầu, nguyên bản nghĩ Trình Mộ Thanh sẽ trong phòng đợi hắn, nhưng sau khi vào, người không có, giường cũng thu dọn rất sạch sẽ..
Một loại cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dua-cuc-cung-cho-toi/744447/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.