“Hôm nay, ở bệnh viện, anh gặp Chu Lâm Na, cô ấy bị ung thư dạ dày” Hách Liên Tuyệt nói 
Trình Mộ Thanh trừng to mắt, thật lâu không thể ‘tiêu hoá’ lời nói của hắn, cô nguyên bản chỉ nghĩ Chu Lâm Na bị bệnh chứ không nghĩ lại bị ung thư dạ dà.. 
Cô chớp chớp mắt “Là thời kì đầu hay......?” 
“Thời kì cuối” 
Hô hấp của Trình Mộ Thanh trở nên cứng lại, nhớ tới lúc Chu Lâm Na cầm tay Hách Liên Tuyệt, nhất thời cảm thấy hành động đ1o không có gì quá đáng 
“Cô ấy nhất định rất đau buồn?” Trình Mộ Thanh ưu sầu nói, nhân chi đem tử cái gì cũng trở nên mơ mồ, cái gì cũng không còn quan trọng.. 
Hách Liên Tuyệt kéo cô vào lòng ngực, ôm lấy cô “Anh chỉ mong em đừng hiểu lầm, người hiện tại anh yêu là em, còn với cô ấy chỉ là tình nghĩa, dù sao lúc anh thống khổ cô ấy cũng đã giúp anh, bây giờ cô ấy bị bệnh anh không thể mặc kệ được…” 
Một câu, người hiện tại anh yêu là em, đối với cô chính là đồng tình.. có những lời này rồi, cô còn so đo gì? 
Trình Mộ Thanh gắt gao ôm lấy hắn “Em không giận, em chỉ tức là vì anh không nói một tiếng liền bỏ đi, ngay cả điện thoại cũng không gọi cho em, em gọi thì anh cũng tắt máy...... Trở về không một lời giải thích liền đem em ra làm, em thật không vui, anh một câu giải thích cũng không có” Trình Mộ Thanh chậm rãi nói ra những gì mình nghĩ 
Thật ra, chỉ cần nói thẳng cho nhau biết thì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dua-cuc-cung-cho-toi/744444/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.