Sau khi làm xong cơm tối, Trình Mộ Thanh cùng Hách Liên Tuyệt ngồi xuống cùng nhau ăn, nhìn thấy trên bàn đầy thức ăn, Hách Liên Tuyệt có chút kinh ngạc, bất quá hắn cảm thấy rất hạnh phúc, có một người ở nhà nấu ăn cho hắn, đây là chuyện hạnh phúc biết bao!
Nhìn những món ăn trước mặt, thật mà nói mùi hương rất thơm..
Hắn không khỏi đánh giá nhìn Trình Mộ Thanh ” Không nghĩ tới kỹ năng của em là vậy..”
Trình Mộ Than nở nụ cười” Từ trước tới nay em đều không có ba mẹ, nên phải tự nấu ăn, dần dần tay nghề của em trở nên tốt hơn, nhưng chẵng qua là sau khi có Tiểu Trạch, em không còn tự nấu nữa thôi”
Nghe lời nói của cô, hắn cảm thấy một trận đau lòng, hắn ngồi xuống, một tay nâng khuôn mặt nhỏ nhắn kia lên ” Về sau… anh sẽ không bao giờ để em tự nấu nữa, anh sẽ mướn người giúp việc để mỗi ngày chăm sóc cho em” Nói xong còn không quên hôn vào môi của cô một cái
Trình Mộ Thanh lại không tự giác, khuôn mặt ửng đỏ ” Nhưng đâu có phải là thật”
“Những gì anh nói là thật”
“được, em biết rồi, ngồi xuống đi, nhanh lên”
“Không cần, anh phải trở vể chỗ ngồi của mình ”
“Nếu ngồi đây thì em sẽ không ngồi đâu”
Hách Liên Tuyệt trở lại chổ của mình,nở nụ cười mê người..
Ai nói người phụ nữ trong lúc yêu mới là không có chỉ số thông minh? Đàn ông trong khi yêu cũng thế thôi..
Không, là nhược trí mới đúng ….
Ví dụ như trước mặt hắn như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dua-cuc-cung-cho-toi/744418/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.