“Bác sĩ, van cầu ông, van cầu ông hãy cứu mẹ của tôi, tiền thuốc tôi nhất định sẽ trả đủ ” Đồng Tiểu Mễ đứng ở hành lang bệnh viện, đau khổ cầu xin bác sĩ
“Ai, cô nương, không phải tôi không giúp cô nhưng mà bệnh viện chúng tôi có quy định, làm như vậy tôi sẽ bị cắt chức” Bác sĩ cũng không biết làm thế nào
Bác sĩ nào trên mặt cũng nói cứu người mới là quan trọng, nhưng nếu như không có tiền thì sự sống chết của bệnh nhân thì có bác sĩ nào quan tâm không? Nói đến đây, tiền vẫn là quan trọng nhất
“Bác sĩ, van cầu ông, ông cho tôi thêm vài ngày được không? Tôi nhất định sẽ trả tiền thuốc, chờ tôi lấy được tiền lương tháng này tôi nhất định sẽ trả” Đồng Tiểu Mễ cầu xin ” Trước hết ông hãy làm phẩu thuật ẹ tôi được không, tôi van cầu ông”
“Ai, cô đừng nói gì nữa, không có tiền chúng tôi ai cũng không dám làm gì đâu” Nói xong, người bác sĩ bước đi, cho dù làm vậy bệnh nhân sẽ chết nhưng quan trọng là không có tiền thì tuyệt đối sẽ không chữa trị, này có là tuyên ngôn cùng đạo đức của bác sĩ..
“Bác sĩ…Bác sĩ..” Đồng Tiểu Mễ hô to
Nhưng người bác sĩ ngay cả quay đầu lại cũng không có
Đồng Tiểu Mễ đứng ở hành lang, trong mắt dũng mãnh tiến ra sự tuyệt vọng, nếu không có mẹ bên cạnh, không biết sẽ sống làm sao? Ở thế giới này, cô đã không còn ai là người thân, chỉ có duy nhất một mình mẹ, cô nhất định sẽ không để ẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dua-cuc-cung-cho-toi/744395/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.