Trình Mộ Thanh cùng Hách Liên Tuyệt quay đầu liền thấy Chu Lâm Na đứng ở cửa, vẻ mặt bi thương nhìn bọn họ..
Tuy rằng biết Chu Lâm Na rất đáng trách nhưng giờ phút này, Trình Mộ Thanh lại có cảm giác tội lỗi, thật giống như cô đang vụng trợm vậy..
Chu Lâm Na tiến vào, chỉ vào TRình Mộ Thanh, nhìn Hách Liên Tuyệt ” Đây, người này chính là nguyên nhân để anh cho em ở lại một mình trong lễ đính hôn sao?”
Hách Liên Tuyệt lạnh lùng nhìn Chu Lâm Na ” Chúng ta ra ngoài nói”, nói xong liền kéo Chu Lâm Na ra ngoài
“Không… em không cần ra ngoài nói … vì cái gì phải ra ngoài nói?” Chu Lâm Na hất tay ra, ánh mắt hung hăng nhìn Trình Mộ Thanh ” Cô nhất định phải cướp anh ấy từ tôi sao? Nhất định phải làm vậy sao? Cô có biết anh ấy quan trọng đối với tôi như thế nào không? Tôi vì anh ấy có thể chết, còn cô có thể không? Trình Mộ Thanh, tôi biết tôi làm rất nhiều chuyện có lỗi với cô nhưng mong cô hãy buông tha anh ấy ra được chứ? Tôi không thể sống mà không có anh ấy……” Chu Lâm Na nhìn Trình Mộ Thanh, tròng mắt mở to, cả người không thể khống chế được, la lớn lên
Nếu hiện tại Trình Mộ Thanh lý trí rõ ràng, cô nhất định sẽ cải một trận với Chu Lâm Na, nhưng chính là bây giờ cô lại có cảm giác tội lỗi..
Trình Mộ Thanh chớp mắt vài cái, cước bộ đang không ngừng lui về phía sau
Hách Liên Tuyệt nhìn thấy cảnh này, lập tức đi qua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dua-cuc-cung-cho-toi/744384/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.