Nhưng chuyện làm cho người khác kinh dị nhất đã xảy ra, lúc con hổ miệng máu bổ nhào về phía trước nhưng lại đình chỉ, trên người Tiểu Trạch ngửi ngửi lên người Tiểu Trạch rồi đột nhiên bò trên mặt đất
Ngôn Dục hoá thạch đá, ngay cả Hách Liên Tuyệt lãnh khốc cũng hiện lên sự ngạc nhiên, kế đó hắn ông lấy Trình Mộ Thanh xoay người rời đi
Kim Sa lúc này cũng đi lên, nâng Tiểu Trạch chạy nhanh ra khỏi đó..
****
Tại bệnh viện, Trình Mộ Thanh nằm trên giường, mặc kệ kiểm tra như thế nào cũng không hiểu vì sao cô lại mê man bất tỉnh như vậy …
Hách Liên Tuyệt quả thực sắp điên rồi..
hiện tại ai cũng căng thẳng, từng người ra vào phòng bệnh không ai mà không lo lắng bất ai..
Lúc này, Tiểu Trạch xuất hiện nhìn Trình Mộ Thanh nằm trên giường bệnh, trong lòng khổ sở … vẫn là do mình không bảo vệ tốt ẹ… Nhưng dù sao lão già kia vẫn là người nuôi dưỡng ba mình mười mấy năm, nên Tiểu Trạch không thể nào xuống tay, chuyện này phải do ba tự mình giải quyết..
Tiểu Trạch chậm rãi vươn tay, cầm tay Trình Mộ Thanh ” Mẹ … rốt cuộc mẹ làm sao vậy…”
Mới vừa nói xong, thằng bé nhắm liền hai mắt lại, như là đi vào trong một cái không gian âm u..
Hách Liên Tuyệt nhìn thấy cảnh này, định sẽ đi vào liền bị Ngôn Dục kéo lại, hướng lắc lắc đầu..Kim Sa đứng một bên, trầm mặc không nói gì..
Sau đó, Tiểu Trạch mở to mắt, một đôi mâu đen tối trở nên đục ngầu..
“Thế nào?” Ngôn Dục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dua-cuc-cung-cho-toi/744382/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.