Động tác của Hách Liên Tuyệt rất nhẹ, thuốc bôi trên vết thương trơn trơn cũng lạnh lạnh
Chính là Trình Mộ Thanh càng thêm xấu hổ vởi vì ngay cả nội y cô cũng không có mặc theo bản năng cô túm túm quần áo xuống
Nhìn thấy cô mờ mờ ám ám, Hách Liên Tuyệt khóe miệng gợi lên” Không cần kéo, cũng không phải chưa từng xem qua, thậm chí tôi còn biết được là của em rất nhỏ nha, là ba…”
“Hách Liên Tuyệt” Trình Mộ Thanh quát, sắc mặt trở nên tái
Hách Liên Tuyệt tao nhã câu thần nhưng không có nói nữa, sau khi bôi thuốc xong, Trình Mộ Thanh nhanh chóng hạ áo ngủ, đôi mắt trừng hắn ” Nếu anh còn nói chuyện bừa bãi nữa thì lập tức cút đi”
Biết cô nổi giận,Hách Liên Tuyệt hỏi lại ” Có phải hay không là có thể ở lại đây?”
TRình Mộ Thanh vừa muốn phát uy, Hách Liên Tuyệt lập tức thỏa hiệp ” Ok..ok/…”
Cô đứng dậy, định rời đi, hắn một lần nữa lại mở miệng ” Thì ra em thích mặc quần hình phim hoạt họa nha, a, thật đáng yêu nhưng chính là không đủ**, hôm nào tôi tặng em một bộ, em thích màu gì? Màu hồng phấn hay là…..”
Trình Mộ Thanh vừa đi vài bước, hoàn toàn bị chộc giận, cô táo bạo xoay người nắm cổ áo của Hách Liên Tuyệt, một bộ dạng Nữ Đại Vương nhìn hắn “ HIỆN TẠI – LẬP TỨC – LẬP TỨC – ĐI RA NGOÀI!”
Nhìn tay cô, Hách Liên Tuyệt chọn mi, trên mặt nở ra nụ cười tươi đẹp tuyệt hậu, tiếp giây theo thuận thế chế trụ cổ tay cô, trong giây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dua-cuc-cung-cho-toi/744326/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.