Suốt quãng đường về Vinh Thự Mãn La...Cố Mạt Ly không nói câu nào chỉ im lặng nhìn ra hướng cửa sổ một cách thất thần có chút thất vọng.
Liên Trữ Hào vốn không phải kiểu người có thể ngon ngọt nân niu phụ nữ như vàng ngọc nên cũng nín lặng nhìn qua chỗ khác...Cố Mạt Ly bây giờ giống như một thứ đồ vật không quan trọng nhưng không thể thiết, có cô bên cạnh không chỉ giúp hắn trong kế hoạch kinh doanh mà còn mang lại cho hắn cảm giác kì lạ nào đó vô cùng khó tả.
_________________________________
Nữa đêm lạnh lẽo, Liên Trữ Hào đột ngột mò vào làm cô giật mình suýt nữa thì hét lên...cái tên này cứ như ăn trộm vậy, lúc nào vào cũng không phát ra tiếng làm cô muốn bị lọt tim ra ngoài.
"Anh..anh vào đây làm gì ?"
"Vào ngủ..vợ chồng thì không thể ngủ riêng đúng chứ nhỉ ?"
"Chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa thôi...một ngày nào đó tôi hết giá trị lợi dụng thì..."
"Câm miệng và lên giường ngủ đi"
Lời nói của Cố Mạt Ly chưa dứt thì hắn đã kịp chặn lại những câu cuối kia...người phụ nữ này luôn khiến cho hắn cảm thấy khó chịu nhưng lại không muốn từ bỏ càng không chán ghét ngược lại muốn chinh phục và khát vọng chiếm lấy cô nàng ương bướng này.
...
Đêm khuya vắng lặng, căn phòng tràn đầy sự cô liu buồn chán...chiếc giường trắng rộng lớn, một nam một nữ nằm đó hướng mắt về trần nhà mong lung hờ hững khó thể nói ra thành lời.
Liên Trữ Hào nhìn qua Cố Mạt Ly vẫn chưa ngủ bỗng nhẹ nhàng ôm lấy eo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-doc-tai-quan-lay-toi/150717/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.