Cố Mạt Ly lập tức bị lời nói ám muội của hắn làm cho tỉnh người, cái tên lưu manh này không thể nghiêm túc được một phút nào.
"Đừng..đừng đùa nữa, tôi đi ngủ đây"
Cô đứng dậy đẩy tay hắn ra để đi thì một tay kéo lại áp sát vào lòng ngực rắn chắc cùng mùi hương đầy sự nam tính mê người kia.
"Được..chúng ta đi ngủ"
"Này..buông tôi ra"
Liên Trữ Hào bá đạo đặc cô lên giường ôm chặt người cô không buông, khuôn mặt áp sát vào thật sự ái muội khó cưỡng khiến tim cô không khỏi đập mạnh...
"Chúng ta là vợ chồng..theo lí là phải ngủ cùng nhau chứ nhỉ"
"Anh..anh lưu manh"
"Được thôi, nếu em muốn thì tôi không ngại lưu manh với em"
Không hề báo trước, bờ môi mềm mỏng lại ngọt ngào bị hắn bao phũ bởi sự lành lạnh trên môi.....mang theo hương vị đầy ấp dục vọng khơi trào, trong ánh mắt kia cô có thể thấy rõ...người đàn ông trước mặt cô bây giờ nguy hiểm đến mức nào.
"Ưm..đừng.."
"Em thật xinh đẹp"
Dưới ánh đèn mờ ảo cùng không khí se lạnh ban đêm càng khiến con người ta cảm giác mê mang ái muội xen lẫn cảm xúc tuông trào.
Cố Mạt Ly dường như không muốn đẩy hắn ra, sự dịu dàng từ cái ôm cho đến nụ hôn này cô chưa từng nghĩ sẽ xảy ra với Liên Trữ Hào...một người đàn ông lạnh lùng vô tình.
"Đừng..đừng nói nữa, thả tôi ra"
Bàn tay của Liên Trữ Hào buông lỏng, nụ cười tà mị trên môi khẽ nở nhìn cô...bàn tay to lớn nân niu chiếc cằm xinh xắn kia nói.
"Tôi không ép buộc phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-doc-tai-quan-lay-toi/150702/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.