Lâm Viện đi theo Mễ Yến Thanh xuống hầm giữ xe, cô ta vẫn còn bực tức vì không giành được bộ trang sức như mong đợi. Mễ Yến Thanh cứ ngỡ Mộng Tịch nhu nhược dễ bị lấn át, nhưng sau sự việc lần này, cô ta không dám xem thường cô nữa.
“Yến Thanh, sao em không nói với anh biết cô ta là Chu Mộng Tịch hả?” Lâm Viện hơi gắt lên.
“Em có cơ hội để nói sao? Mẹ kiếp! Hôm nay thật xui xẻo mới gặp phải cô ta mà.”
Hai tay Mễ Yến Thanh khoanh trước ngực, điệu bộ cau có của Lâm Viện càng làm cô ta thêm bực mình. Mễ Yến Thanh vùng vằng bỏ đi, định tự đón taxi về khách sạn chứ không muốn ngồi chung xe với anh ta nữa.
“Này, em đi đâu thế? Mau lên xe đi.”
Lâm Viện đuổi theo, níu tay cô ta lại. Mễ Yến Thanh hừ lạnh một tiếng, không chút do dự mà hất tay anh ta ra. Cô ta bắt đầu giở thói kênh kiệu, Lâm Viện đành xuống nước xin lỗi. Người phụ nữ này giống như cây hái ra tiền vậy, có thế nào anh ta cũng phải bám thật chặt lấy.
“Em yêu, đừng giận nữa! Chúng ta không nên vì Chu Mộng Tịch mà cãi nhau đâu.”
Lâm Viện vừa nói vừa ôm lấy eo Mễ Yến Thanh, rủ rỉ vào tai cô ta những lời đường mật. Phụ nữ rất dễ mềm lòng, chỉ cần nghe mấy câu êm tai liền nguôi giận.
“Đáng ghét! Lần sau không được hung dữ với người ta nữa đấy.”
Hai người họ ôm chầm lấy nhau, hôn hít mặn nồng. Lâm Viên kéo cửa xe ra, gấp gáp đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-doc-ac-anh-chet-khong-het-toi/870181/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.