Tề Khang Vũ ngồi vật vờ một lúc lâu ở ghế sofa, cô tưởng hắn đã ngủ say, bèn mò tay tìm chiếc điện thoại trên đầu giường, bật đèn pin rọi về hướng của hắn. Kết quả Mộng Tịch được một phen giật mình, nhận ra Tề Khang Vũ đang nhìn chằm chằm về phía cô, ánh mắt vừa bi thương, lại có chút bấn loạn.
Mộng Tịch ngồi dậy, bật đèn đi về phía Tề Khang Vũ, cất tiếng gọi:
“Khang Vũ.”
Hắn không đáp, chỉ nặng nhọc chồm dậy, bước chân liêu xiêu vào trong phòng tắm. Mộng Tịch sợ hắn ngã, muốn đỡ nhưng lại bị Tề Khang Vũ gạt ra.
Cả người hắn nồng nặc mùi rượu, sộc lên mũi khiến Mộng Tịch cảm thấy hơi buồn nôn. Dẫu rất sợ tiếp xúc với con người của Tề Khang Vũ trong cơn men say, cô vẫn không thể nằm yên giấc nên đành ngồi ở trên ghế sofa chờ hắn ra.
Tề Khang Vũ rửa mặt xong đã tỉnh táo hơn. Hắn nhìn Mộng Tịch, ánh mắt đã trở nên an tĩnh hơn lúc nãy:
“Tôi đói.”
Hắn nói giọng nhẹ hẫng, rồi chăm chú nhìn Mộng Tịch, mắt không chớp. Cô nghĩ một lúc, khẽ đáp:
“Em nấu mỳ cho anh nhé.”
Tề Khang Vũ lười biếng gật nhẹ đầu, đôi tay gỡ vài nút áo trên ngực cho bớt nóng. Hắn ngồi ở trên phòng, còn Mộng Tịch lọ mọ xuống nhà nấu mỳ cho hắn.
Một lúc sau cô quay lại, tay bưng bát mì nóng hổi. Có lẽ vì Tề Khang Vũ đợi Mộng Tịch khá lâu nên mới gục xuống bàn, ngủ thiếp đi.
“Khang Vũ, anh mau dậy ăn mì đi.”
Cô lay vai hắn, nhưng lại không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-doc-ac-anh-chet-khong-het-toi/870151/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.