Ở trong nhà vệ sinh ở tầng hai của bệnh viện, một cô gái thở dốc, tay vịn vào thanh nắm cửa, bộ dạng lấm la lấm lét như vừa mới đi ăn trộm. Cô ta lột đôi găng tay y tế ra, vứt vào trong sọt rác ở bên cạnh, tiện tay xả nước trong bồn rửa mặt, chà xát từng kẻ tay sạch sē.
Điện thoại trong quần rung lên, cô ta chỉ mất mấy giây để phản ứng lại. Trên màn hình điện thoại là một dòng số dài, không hiển thị tên người gọi.
“Thế nào rồi?” Đầu dây bên kia truyền đến giọng của một người đàn ông.
“Xin lỗi Tề thiếu..”
Cô gái kia còn chưa nói xong câu, điện thoại đã truyền đến một tiếng tút ngân dài. Khuôn mặt cô ta biến hóa giận dữ, tay cầm điện thoại, đập mạnh vào khung gương ở trước mặt.
“Mẹ kiếp...” Một tiếng thở dài đầy bất lực.
Nước trong vòi vẫn chảy ra tí tách, cô ta nhắm nghiền mắt lại, hơi thở dần trở nên đều đều. Mãi một lúc lâu, cô cởi chiếc khẩu trang xuống rồi mở cửa nhà vệ sinh, nhìn quanh một hồi mới bình thản đi ra.
Ở trong phòng bệnh, Dương Nghiêm ngồi trên ghế cả đêm để canh cho Mộng Tịch ngủ. Anh ngồi trên ghế sofa, quan sát từng động tĩnh của cô. Anh không dám nhúc nhích vì chỉ sợ phát ra một tiếng động nhỏ cũng đủ để đánh thức cô dậy.
Mộng Tịch vì sợ Dương Nghiêm lo lắng nên nằm im trên giường giả vờ ngủ. Cả người cô khó chịu không thôi, mãi đến khi trời tờ mờ sáng mới ngủ thiếp đi được một lúc.
Dương Nghiêm có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-doc-ac-anh-chet-khong-het-toi/870128/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.