Cửa phòng ngủ đang mở toang, Mộng Tịch đứng từ đằng xa đã thấy một màn hôn hít nồng cháy của Tề Khang Vũ và Mễ Yến Thanh
trên giường. Cô đứng ngày ra trước cửa phòng, chân nặng trịch như đá không thể bước nổi.
Tề Khang Vũ liếc mắt về phía cửa, thấy Mộng Tịch đứng mãi ở đó không chịu vào, hắn khẽ ngoắc tay, ý muốn cô mang chai rượu vang về phía mình.
Cô đặt chai rượu cùng hai chiếc ly thủy tinh lên tấm ga nệm trắng muốt, ở giữa hai người bọn họ. Tề Khang Vũ cầm chai rượu lên, thuần thục mở nắp chai rượu, rót rượu vào ly. Dòng chất lỏng màu đỏ sóng sánh trong chiếc ly trong suốt, chao đảo qua lại, khiến người ta chỉ mới nhìn chứ chưa cần uống cũng cảm giác được chút lâng lâng trong lòng.
“Mau đóng cửa lại” Tề Khang Vũ ra lệnh, hắn còn đưa cho Mộng Tịch một ổ khóa, ngụ ý muốn cô khóa luôn lại.
Cô vẫn chưa hiểu mục đích của hắn, nhưng không hề phản kháng. Mộng Tịch ngây ngốc đến đóng chiếc cửa gỗ nặng nề, cẩn thận khóa cửa.
Cô đi đến đưa chiếc chìa khóa cho Tề Khang Vũ, rồi lại đứng đời người ra trước mặt hai người bọn họ. Bộ dạng bây giờ của cô, thật không khác gì một kẻ nô lệ đang chầu chực bên chủ nhân để nhận lệnh.
Rốt cuộc tất cả là vì cái gì? Là người trong cuộc thì nghĩ nó giống tình yêu điên loạn, còn kẻ ngoài cuộc nhìn vào lại thấy thật mù quáng, cố chấp không buông.
Mộng Tịch như sắp phát điện đến nơi rồi, nhưng suy nghĩ và hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-doc-ac-anh-chet-khong-het-toi/870124/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.