Thẩm Lan vội vã đi vào trong phòng bệnh, thấy Mộng Tịch còn đang nằm ngủ, bà ta lay mạnh cô dậy.
“Chu Mộng Tịch, mau dậy, nhanh lên.”
Cô dù đang rất mệt nhưng vẫn miễn cưỡng ngồi dậy. Cô đoán bà ta không phải có ý tốt đến hỏi hăn mình, ắt hẳn là có chuyện gì gấp.
“Một lát nữa Trác Phong sẽ đến đây. Chu Mộng Tịch, cô phải biết là ông ấy tuổi cao, lắm bệnh trong người. Chuyện gì cần nói thì nói, không nên nói thì đừng nói, tránh để ông ấy tức giận mà sinh thêm bệnh.”
Hóa ra Thẩm Lan đến đây để chặn miệng cô trước, sợ cô nói gì linh tinh mà ảnh hưởng đến bà ta. Nhưng với những chuyện xấu hổ thế này, Mộng Tịch cũng không định nói cho ai cả.
“Tôi biết rồi.”
Cô nói xong lại nằm xuống. Thẩm Lan thấy vậy yên tâm đi ra ngoài, một lúc sau lại quay trở lại phòng cùng với Tề Trác Phong và Thẩm Tình.
“Mộng Tịch, sao con lại ra nông nổi này.” Tề Trác Phong vừa vào đã tỏ ra vô cùng lo lắng.
Cô ngồi dậy, lưng dựa vào thành giường, gương mặt cố tỏ ra vui vẻ nhất có thể.
“Cha, là do con không cẩn thận mà trượt chân ngã trong phòng tắm. Đã để người phải lo lắng nhiều rồi.”
Mộng Tịch lơ đễnh nhìn đi chỗ khác, tránh để Tề Trác Phong nhìn ra điểm gì khác thường. Không biết ông ta có tin hay không, nhưng cũng không gặng hỏi thêm điều gì nữa.
“Mộng Tịch, con phải cố gắng nghỉ ngơi cho tốt nhé.”
Cô gật nhẹ đầu, trong lòng rất cảm kích. Trên dưới Tề gia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-doc-ac-anh-chet-khong-het-toi/870108/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.