Mộng Tịch rời khỏi phòng tắm, trên người cô chỉ quấn một chiếc khăn mỏng. Tề Khang Vũ đang ngồi trên giường, hai tay hắn nắm chặt lấy ga trải giường, mắt long lên sòng sọc nhìn về phía cô.
Nhìn ly nước ép đã cạn sạch ở trên bàn, cô biết mình đã đạt được mục đích. Mộng Tịch không chần chừ giây phút nào, can đảm tiến về phía Tề Khang Vũ.
Hắn đột nhiên đứng dậy, tiến đến áp sát cô vào tủ quần áo. Cánh tay săn chắc dùng sức siết mạnh vào chiếc cổ thon dài của Mộng Tịch, mặt đanh lại, mắt hắn hằn lên từng tia máu:
“Chu Mộng Tịch, trò bỉ ổi như thế cô cũng làm được.”
Mộng Tịch không kịp phản kháng, nói đúng hơn là cô không đủ sức phản kháng. Cô cắn mạnh vào đầu môi dưới, nhắm mắt lại chỉ chờ hắn định đoạt. Trong thâm tâm cô lúc này hiểu rõ, sự lựa chọn của cô đã bao gồm cả phương án chết!
Trên trán Tề Khang Vũ mồ hôi đổ ra ngày càng nhiều, rõ ràng tác dụng thuốc đang ở mức đỉnh điểm. Hắn nghiến chặt răng, ngăn không để thú tính của mình bộc phát. Trước khi để ý thức bị dục vọng lấn át, Tề Khang Vũ buông Mộng Tịch ra, lao nhanh vào trong phòng tắm.
Nước từ vòi sen xịt khắp cơ thể, len lỏi qua lớp quần áo dày rồi thấm vào da thịt. Cùng với tiếng nước chảy, Tề Khang Vũ gào lên như con mãnh thú sổ lồng, điên loạn vì bị kiềm kẹp quá lâu. Hắn thần trí không tỉnh táo, dùng sức xé hết quần áo trên người, những ngón tay cào loạn xạ khắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-doc-ac-anh-chet-khong-het-toi/870105/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.