Âu Văn úp mì gói trong phòng, đợi ba phút đồng hồ, vừa chuẩn bị đánh chén thì lại bị Kim Lan Thù gọi đi.
"Mấy cái lão sếp này đều là đồ khốn nạn!" Âu Văn vừa mắng thầm trong lòng vừa mang vẻ mặt tươi cười đến trình diện Kim Lan Thù.
Kim Lan Thù ngồi bắt chéo chân trên chiếc ghế sô pha đơn trong phòng, tay bưng một tách hồng trà, cười nhìn anh.
Âu Văn bị dọa sợ phát ngốc.
Kim Lan Thù mắng anh thì còn coi được.
Thế nhưng Kim Lan Thù lại cười!
Kim Lan Thù đang cười với anh kia kìa!
Tim Âu Văn đập thình thịch, cảm giác như đang có lưỡi dao treo trên đỉnh đầu, liền nơm nớp lo sợ đứng im tại chỗ nói: "Kim tổng, tôi, tôi làm sai chuyện gì sao?"
"Tôi có chuyện muốn hỏi cậu." Kim Lan Thù nói.
"Dạ vâng..." Âu Văn gật đầu, trên trán lấm tấm mồ hôi, "Mời ngài nói."
"Sao gần đây cậu lại không hay xuất hiện trước mặt tôi thế?" Kim Lan Thù nói, "Chỉ cần tôi không chỉ đích danh muốn cậu đi cùng hay đi làm mấy việc quan trọng thì cậu đều không thèm xuất hiện, lần nào cũng đẩy cái thực tập sinh họ Gia kia đến là vì cái gì? Có phải vì trình độ của cậu đã quá cao, giờ lại có thêm một 'học trò', một 'tùy tùng' mới nên tỏ ra sĩ diện? Lời chỉ đạo của tôi cũng không đáng để cậu bỏ vào mắt?"
"Trời ạ! Chuyện này sao có thể?" Âu Văn lập tức đã hiểu nguyên do, rất nhanh đã bình tĩnh trở lại, lấy khăn lau mồ hôi trên trán rồi đáp: "Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dinh-che-tu-nhan/459458/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.