Kim Lan Thù và Gia Ngu xuống xe trước cửa khách sạn, nhân viên giữ xe liền đi đến đem xe đi đỗ. Kim Lan Thù bước lên bậc thang, Gia Ngu lập tức đuổi theo sau. Lúc nãy do trời mưa nên bậc thang trước cửa khách sạn có hơi trơn trượt, khi Gia Ngu bước lên liền "Ạch" một tiếng, cả người theo quán tính ngã về phía Kim Lan Thù. Thông thường, một người có tính cách cực kì kém như Kim Lan Thù, cho dù có người bị ngã ở bên cạnh thì hắn vẫn có thể tiện tay đỡ người ta dậy. Thế nhưng lần này Kim Lan Thù lại không ở kế bên Gia Ngu mà ở ngay phía trước, nên cũng không thấy được Gia Ngu sắp trượt ngã. Chỉ là Kim Lan Thù vẫn có thể nghe thấy tiếng động, quay đầu lại liền nhìn thấy một người đang nhào về phía mình, hắn tránh sang một bên theo phản xạ tự nhiên. Và cứ như vậy, Gia Ngu bị té sấp mặt trên bậc thang.
Lúc này Kim Lan Thù mới hoàn hồn, ngượng ngùng đỡ Gia Ngu dậy nói: "Cậu không sao chứ?"
Gia Ngu cắn răng: "Không, tôi không sao..."
Kim Lan Thù gật đầu: "Không sao thì tốt."
Gia Ngu lại nói: "Chỉ là tôi bị ngã nặng quá, nên không thể tự đi về phòng được... và còn..."
"Chuyện này thì cậu không cần lo." Kim Lan Thù nói.
Gia Ngu có chút vui mừng: "Vậy thì, làm phiền Kim tổng ngài..."
"Này", Kim Lan Thù ra hiệu cho một người phục vụ, "Giúp cậu ta trở về phòng."
Người phục vụ lập tức tiến đến dìu Gia Ngu.
Kim Lan Thù nói với Gia Ngu: "Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dinh-che-tu-nhan/459453/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.