Dù cho là giết hắn hay là *** chết hắn, Tống Phong Thời đều không làm được.
Thật đúng là khốn nạn.
Bởi vì, Tống Phong Thời từ tận đáy lòng đã bị tính cách thẳng thắn và khó chịu của Kim Lan Thù hấp dẫn.
Tất nhiên, cậu vẫn là bị thu hút bởi vẻ ngoài của Kim Lan Thù ngay từ đầu tiên gặp mặt.
Nếu Kim Lan Thù không đẹp như thế này...
Thật khó để hình dung.
Cái vẻ kiêu ngạo đó, lại ở trên khuôn mặt đầy mỡ heo, thịt múp míp, khuôn mặt xinh đẹp của hắn ta, lại giống như hạt trân châu bóng loáng...
(Mị cũng thử tưởng tượng và cái kết...*đi rửa não-ing*)
Năm đó.
"Tôi nhớ là giáo viên hướng dẫn cũng có đề nghị với cậu cơ hội thực tập này?" Kim Lan Thù hỏi "Sao cậu không đi?"
"Cậu thực tập chẳng phải là không có lương sao?" Tống Phong Thời hỏi, "Hơn nữa, rất có thể sẽ phải chi tiền để "đắp lại vẻ ngoài". Tôi cũng không muốn tốn cái phí đắp mặt này."
Bốn chữ* "đắp lại vẻ ngoài" đã thực sự đâm vào chỗ đau của Kim Lan Thù.
(*) Bản Trung là ba chữ " 充门面 " , mà dịch ra thì thành 4 chữ nên tui xin phép để bốn chữ cho dễ hiểu nha.
Điều này càng khiến câu trả lời của Kim Lan Thù trở nên có phần hậm hực: "Thật sao? nhưng cậu, một học sinh xuất sắc, đến Cửa hàng để làm sales*?"
(*)Sales: là vị trí nhân viên kinh doanh bán hàng cho doanh nghiệp. Nhân viên Sales có nhiệm vụ tiếp xúc trực tiếp với khách, tư vấn giúp khách hàng lựa chọn được những sản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dinh-che-tu-nhan/270976/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.