Khi Trình Cẩm đến văn phòng, khuôn mặt hắn vẫn bơ phờ.
Kim Lan Thù chẳng bao giờ để ý đến những cảm xúc nhỏ nhặt của nhân viên, vì vậy anh thản nhiên lấy bản kế hoạch của Tào Đại Đầu ra và đưa cho Trình Cẩm: “Cậu chịu trách nhiệm thiết kế áo khoác và váy màu xanh nhạt, bao gồm những chi tiết ‘lụa màu xanh nhạt’ và ‘’thêu hoa cẩm tú cầu màu trắng bạc’.”
Giọng điệu trịch thượng của Kim Lan Thù, đã trở thành cọng rơm cuối cùng đè gãy lưng lạc đà — Cuối cùng Trình Cẩm cũng bày tỏ sự bất mãn ra mặt: “Tôi không thể làm được.”
“Cái gì?” Kim Lan Thù hoài nghi mình nghe lầm: “Toàn bộ hạt nhân và nguyên tố đều giao cho cậu, vậy mà cậu còn không làm được? Chẳng phải còn không bằng Hoàng Lão Nhiệt hay sao?”
Trình Cẩm cắn răng nói: “Đúng, ở phương diện này, có lẽ tôi thực sự không sánh được với hắn!”
“Cậu có ý gì?” Ấn tượng của Kim Lan Thù đối với Trình Cẩm luôn là sự thỏa hiệp, rất ít khi nói thẳng. Mặc dù anh nhận thấy rằng từ khi tham gia Corner đến nay, Trình Cẩm luôn trong trạng thái tâm sự nặng nề, nhưng anh cũng không quá để tâm.
Xét cho cùng, theo anh thì chiếc váy này đã thành công về mặt thương mại, ngay cả khi nó không được Best Dressed thì cũng không thể coi là ‘thất bại hoàn toàn’, tại sao lại phải ủ rũ như vậy?
Cuối cùng Trình Cẩm cũng bày tỏ sự thất vọng tích tụ trong lòng: “Có thể là tôi không phù hợp với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dinh-che-tu-nhan/1870183/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.