Nói xong, Hà Ngọc Dung cầm túi xách của cô, quay người rời đi.
Tống Phong Thời vội vàng đuổi theo.
Hà Ngọc Dung ưu nhã bước đến cửa xưởng, Tống Phong Thời cũng vội vã đuổi theo, kéo cô lại rồi cười làm lành: “Cô Hà, mọi người phối hợp, hòa thuận kiếm tiền, có chuyện gì cũng từ từ nói. Hợp đồng đã ký mà bây giờ lại nói muốn xé bỏ, vậy chẳng lẽ muốn kiện lên tòa án sao? Cô là người của công chúng kia mà, với cô mà nói cũng chẳng có chỗ nào tốt, chúng ta cùng nhau thương lượng kỹ càng…”
“Câm miệng!” Hà Ngọc Dung tức giận nhìn Tống Phong Thời: “Cậu còn muốn dùng thủ đoạn ‘nhân vật có sức ảnh hưởng’ để uy hiếp tôi?”
Tống Phong Thời cười nói: “Không phải uy hiếp, chỉ là đề nghị mà thôi.”
“Tôi nhổ vào!” Hà Ngọc Dung cực kỳ tức giận: “Tôi đều biết cả, việc cái áo lông thú kia bị dội sơn hồng là cậu bày mưu hại tôi phải không?”
Tống Phong Thời sững sờ trong giây lát. Cậu không ngờ bỗng nhiên chuyện này lại bị vạch trần ngay trước mặt.
Nhìn thấy vẻ mặt của Tống Phong Thời, Hà Ngọc Dung hiểu ra tất cả, trong lòng càng thêm kích động. Khóe mắt thoáng liếc thấy một lọ dầu nhuộm màu đỏ trên bàn làm việc của thợ mộc, cô ta liền nảy sinh ác tâm, chộp lấy lọ dầu nhuộm đó rồi dội vào người cậu.
Tống Phong Thời thực sự bị “máu chó” dội đầy đầu.
“M* kiếp!” Hà Ngọc Dung tức giận mắng một tiếng, sau đó vứt lọ thuốc rồi rời đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dinh-che-tu-nhan/1870176/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.