Tuy nhiên người bước vào phòng vệ sinh chẳng phải ai khác mà chính là Gia Ngu.
Gia Ngu cũng tới đây để chặn đường Kim Lan Thù.
Chỉ là hắn khá gan dạ, nên không trốn vào trong buồng mà còn đứng trước gương để chỉnh lý vẻ bề ngoài, cần phải bày ra dáng vẻ đẹp nhất trước mặt Kim Lan Thù.
Bởi vì Gia Ngu vẫn luôn chăm chú nhìn vào gương, nên khi Kim Lan Thù bước vào, hắn cũng nhìn thấy bóng dáng người mà mình chờ đợi đã lâu qua tấm gương trong veo này.
Gia Ngu lập tức xoay người lại, cười nói: “A, giám đốc Kim, trùng hợp quá vậy?”
Kim Lan Thù không ngờ Gia Ngu sẽ ở đây, vì vậy anh lạnh lùng nói: “Thật khéo.”
Gia Ngu lại nói: “Thực ra, tôi cố ý đến đây để tìm anh. Anh biết đấy, tôi luôn muốn gặp lại anh… Nhưng tôi không thể vào công ty, vì vậy tôi chỉ có thể hỏi thăm về lịch trình của anh…”
Kim Lan Thù nói: “Lời cậu nói khiến tôi muốn gọi cảnh sát rồi đấy.” Nói xong, Kim Lan Thù liền quay người đi, tuy nhiên Gia Ngu đã đuổi kịp và ngăn anh lại.
Gia Ngu nói: “Tôi biết anh không có hứng thú nghe lời tôi nói. Nhưng tôi biết anh cũng là thương nhân, nhất định phải đặt ‘lợi ích lên trên hết’. Lẽ nào anh không muốn nghe những chuyện liên quan đến lợi ích của mình sao?”
“Ồ?” Quả nhiên Kim Lan Thù thực sự quan tâm: “Chẳng lẽ có liên quan đến chủ tịch Châu Á – Thái Bình Dương họ Chu sao?”
“Đúng, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dinh-che-tu-nhan/1870157/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.