-Oa….. Oa….
Tiếng khóc nỉ non vang dội không dứt, đời thứ tư của nhà họ Nghiêm là Lân nhi đã được ba tháng, người ngoài chờ xem trò hay cũng đã quá batháng, nhưng đến nay bi kịch vẫn chưa xảy ra, tuy rằng rất xin lỗi người xem nhưng đối với nhà họ Nghiêm là niềm hạnh phúc đến cực điểm.
Trong lòng ôm con đang khóc, Chân Như Ý nhẹ nhàng dỗ dành, hy vọngcon có thể để lại chút mặt mũi cho mình, nhưng đáng tiếc bé không hãnhdiện, tiếng khóc vang dội như sắp làm sập nóc nhà mà vang lên tận trờicao.
-Đưa cho ta nào!
Bên cạnh là Nghiêm lão phu nhân đau lòng, muốn ôm chắt của mình.
Nói cũng kỳ lạ, khi bà vừa mới ôm thì bé lập tức nín khóc mỉm cười,làm cho mẹ nó trừ việc há hốc mồm ra còn vô cùng bất bình, tức giận.
-Chuyện gì thế này?
Chân Như Ý bất mãn nói thầm.
-Không có lý cháu ôm liền khóc còn bà nội ôm liền cười meo meo, tên nhóc này rõ ràng muốn đối đầu với cháu!
Đáng giận thật! Từ sau khi sinh con, con bị cô ôm đều khóc mà khi bànội ôm lại cười cười, hơn nữa lúc nào cũng đúng, thật sự làm cho ngườita chán nản.
-Ha ha…. Chắt nội có duyên với ta thôi!
Đối với tình huống quái dị này, Nghiêm lão phu nhân thật sự vui vẻ,mỗi ngày ôm chắt nội đều vui cười đến ngất trời, nếu không phải NghiêmSĩ Tuyển sợ bà mệt, chỉ sợ là cả ngày bà đều muốn ôm chắt về phòng cùngnhau đi ngủ.
Ba tháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan/3063761/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.