-Cô vừa muốn kêu cái gì? Cưỡng gian hay là vũ phu, hử?
Tiếng xe như tiếng nước chảy, bên trong chiếc xe cao cấp đang đi rấtnhanh kia vọng lên tiếng nói trầm thấp lẫn tiếng cười chế nhạo, ngườiđàn ông thoải mái khống chế tay lái, vừa dư sức nhìn một cách tà nghễsang bệnh nhân nữ đang bị khóa chặt trên ghế ngồi.
Nghe tiếng, Chân Như Ý đang ho khan chỉ có thể trừng mắt nhìn tên sếp này, trong não đang khàn khàn rống lên, “Cường hào bắt ép gái nhàlành!”.
Giống như nghe thấy câu trả lời thật sự của cô, Nghiêm Sĩ Tuyển cúiđầu nở nụ cười nhưng khi thấy gương mặt cô ửng hồng một cách khác lạ thì nụ cười chợt tắt, một bàn tay đặt lên trán cô rất nhanh.
-Nhiệt độ cao quá!
Nhíu chặt mày, hắn hơi lo lắng.
Thình lình bị “đòn bất ngờ” thành công, Chân Như Ý ngẩn người, nhưngbây giờ vẫn ở trong xe không thể né tránh, cô theo bản năng vung taylên, “bốp!”.
Chợt nghe thấy tiếng vang lên rất to, Chân Như Ý không ngờ mình cóthể có hành động như thế, vô cùng ngạc nhiên trừng mắt lớn nhìn hắn.
-Cô có vẻ rất ghét tôi chạm vào cô?
Chậm rãi thu tay lại, Nghiêm Sĩ Tuyển trầm giọng hỏi, đồng thời nhớlại lúc ở trong phòng, lần đầu tiên hắn chạm vào cô, cô cũng lập tức lui về sau tránh hắn.
-Ách… Tôi, tôi chỉ là không quen…
Dù thế nào cũng là ý tốt người ta quan tâm mình, Chân Như Ý không nỡnặng lời, không nhìn được ý tốt của người ta, hành động lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan/3063744/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.