Vũ Tiểu Kiều trở lại phòng bệnh, Cao Thuý Cầm liền khóc bổ nhào về phía cô.
“Tiểu Kiều, Tùng thực sự không cố ý, con nhất định đừng trách anh con.”
“Mẹ, con biết mà.....sao con có thể trách anh được.” Vũ Tiểu Kiều bây giờ chỉ đau lòng cho anh trai, bệnh của anh trai hình như lại nặng hơn.
“Hôm nay may mà có Tào Xuyên, nếu không phải Tào Xuyên đến kịp thời thì Tiểu Kiều sẽ bị nguy hiểm rồi!” Lí Thành Sơn nghĩ lại còn rùng mình vỗ ngực nói.
Vũ Tiểu Kiều trợn trừng mắt nhìn Lí Thành Sơn, chính vì Lí Thành Sơn mà anh trai cô mới biến thành bộ dạng như bây giờ!
Lí Thành Sơn nhanh chóng tránh khỏi ánh mắt của Vũ Tiểu Kiều, cười mỉa mai mấy tiếng rồi tiếp tục nói tốt cho Tào Xuyên, “Tiểu Kiều à, Tào Xuyên là ân nhân cứu mạng của con! Con phải cảm ơn Tào Xuyên cho tốt.”
“Đúng vậy Tiểu Kiều, hôm nay phải cảm ơn Tào Xuyên. Nếu không....mẹ cũng không biết làm gì với anh con, con cũng bị nguy hiểm...” Cao Thuý Cầm nghẹn ngào nói.
Tào Xuyên nở nụ cười, “Dì à, lúc nãy Tùng chỉ quá sợ hãi, biết mình gây ra hoạ làm tổn thương em gái nên không biết làm thế nào mới luôn nắm chặt không buông ra.”
“Tào Xuyên, không ngờ rằng, cháu lại có thể hiểu tâm trạng của Tùng.” Cao Thuý Cầm cảm kích nhìn Tào Xuyên, bây giờ Cao Thuý Cầm hoàn toàn coi Tào Xuyên là ân nhân lớn của cả nhà.
Tào Xuyên dịu dàng nhìn Vũ Tiểu Kiều, trong ánh mắt lộ ra tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-xin-hay-diu-dang/2296121/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.