“Đợi anh?”
“Ở trong mắt anh tôi là cái gì? Là loại phụ nữ đó sao? Là một người tình được anh bao nuôi sao?”
Vũ Tiểu Kiều mất kiểm soát lớn giọng nói.
“Tại sao tôi phải đợi anh!”
“Anh đã có vợ chưa cưới rồi! Bên cạnh anh đã có người phụ nữ khác khác rồi! Tại sao tôi còn phải đợi anh! Tôi dựa vào thân phận gì để đợi anh!”
Cô sẽ không quên việc anh ở trước mặt Vũ Phi Phi tuyệt tình làm nhục cô.
Anh còn ôm Vũ Phi Phi vào trong lòng, bộ dạng rất thương xót.
Lông mày rậm của Tịch Thần Hạn hơi hơi chau lại.
Vũ Tiểu Kiều đột nhiên mất kiểm soát, giống như miệng cống cuối cùng được mở ra, nước mắt lã chã rơi xuống.
Tịch Thần Hạn thấy cô khóc nên có chút không biết làm thế nào, anh kéo cô vào trong lòng, trên áo sơ mi thấm đẫm nước mắt nóng bỏng của cô.
Cô vốn không muốn để anh chạm vào cô, cô dùng sức đấm anh, cuối cùng đẩy được anh ra.
“Đừng chạm vào tôi! Bây giờ tôi nên gọi anh một tiếng là ‘em rể’ rồi!”
Em rể?
Hai chữ này giống như một con dao sắc nhọn đâm sâu vào trong tim của Tịch Thần Hạn.
Tịch Thần Hạn tức giận, anh dễ dàng bị cô khiêu khích như vậy, sắc mặt anh trở nên khó coi, tức giận hét lên.
“Vũ Tiểu Kiều, cô là người phụ nữ vong ân phụ nghĩa!!!”
“Đúng! Tôi không chỉ vong ân phụ nghĩa, còn lòng lang dạ sói, mong cậu Thần cao quý tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-xin-hay-diu-dang/2296111/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.