Vũ Tiểu Kiều không ngừng nấc lên, sắc mặt cô cũng càng ngày càng đỏ, đỏ ửng đến tận mang tai.
“Kiều Kiều sao vậy? Có phải cậu ăn nhanh quá không?” An Tử Dụ rất lo lắng, nhanh chóng rót cho Vũ Tiểu Kiều một cốc nước.
“Mình, mình.....” Vũ Tiểu Kiều bị nấc đến mức không nói ra được.
“Kiều Kiều, mặt cậu đỏ quá, có phải cậu bị sốt không? Cơ thể cậu không thoải mái sao?” An Tử Dụ chưa từng thấy mặt của Vũ Tiểu Kiều đỏ như vậy, làm cho An Tử Dụ sợ đến mức sắc mặt tái mét.
Vũ Tiểu Kiều nhanh chóng xua tay, “Không....không sao....”
Tịch Thần Hạn hơi cong môi, ánh mắt mập mờ, “Ăn cơm cũng không cẩn thận như vậy, thật là một người phụ nữ ngốc nghếch.”
Vũ Tiểu Kiều dùng ánh mắt toé ra lửa liếc Tịch Thần Hạn một cái, lập tức hai mắt cô trợn trừng càng to hơn.
Tay của anh.....
Lại có thể
Người đàn ông đáng chết! Có thể đừng quá đáng như vậy được không?
Hai chân cô ở dưới bàn co chặt lại với nhau, không để Tịch Thần Hạn tiếp tục làm loạn, nhưng anh lại nhất định không chịu dừng tay.
Vũ Tiểu Kiều không dám có động tác quá lớn, cô sợ bị An Tử Dụ phát hiện động tác của anh ở dưới gầm bàn.
“Thật sự không sao chứ? Nhưng mặt của cậu....hình như càng đỏ hơn rồi.” An Tử Dụ vẫn rất lo lắng.
Vũ Tiểu Kiều nhanh chóng lắc đầu, cô hít sâu một hơi, cô không kiềm được mà vẫn nấc lên, cô ngồi ngay ngắn và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-xin-hay-diu-dang/2296061/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.