Vũ Tiểu Kiều nhìn chiếc cổng xa hoa bây giờ của nhà họ Vũ, đã không còn là nhà họ Vũ mà năm đó cô bị đuổi khỏi nữa.
Bây giờ nhà họ Vũ đã là thị trưởng quan to, ở trong một biệt thự độc lập xa hoa.
Còn Vũ Kiến Trung đã không phải là một vị quan chức địa phương nhỏ bé năm đó nữa, mấy năm nay ông ta thăng quan tiến chức vùn vụt.
Còn Vũ Tiểu Kiều cô từ năm đó bị ghét bỏ đuổi ra khỏi nhà đến lúc được Vũ Kiến Trung và Tôn Hồng cung kính nghênh đón trở về, thật là một vòng tuần hoàn đáng châm biếm!
Sao Vũ Phi Phi và Tôn Hồng có thể dễ dàng đón nhận sự xuất hiện của cô được.
Nhưng mà không sao hết!
Vũ Phi Phi, những chuyện mà mày làm đối với tao, cũng đến lúc nên đòi lại rồi!
“Tiểu Kiều, mau vào đi.” Vũ Kiến Trung nhiệt tình gọi cô.
“Tôn Hồng à, mau lấy dép cho Tiểu Kiều.”
Tôn Hồng không tình nguyện nhìn Vũ Kiến Trung một cái, bà ta cúi người xuống, không can tâm tình nguyện lấy cho Vũ Tiểu Kiều một đôi dép.
Sau đó, Vũ Kiến Trung lại nói, “Tôn Hồng, đi rửa hoa quả cho Tiểu Kiều.”
Sắc mặt Tôn Hồng trở nên u ám, bà ta sải bước đi về phía phòng khách rồi ngồi thẳng lên ghế sofa, “Hôm nay tôi chạy theo ông cả một ngày rồi, tôi rất mệt.”
Lại có thể bảo bà ta hầu hạ con bé chết tiệt kia!
Ở bên ngoài có mặt người ngoài, hôm nay lại có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-xin-hay-diu-dang/2295932/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.