Sau một hồi mây mưa.
Vũ Tiểu Kiều mệt bã người nằm bò ở trên giường, ngay cả sức lực động đậy một cái cũng không có.
Tịch Thần Hạn không hề biết mệt, anh từ phía sau trèo lên người cô.
“Không phải anh phải đi tham gia vũ hội sao? Còn không mau đi đi.” Vũ Tiểu Kiều khóc lên nói.
“Được rồi, chúng ta thật sự phải xuất phát rồi.” Anh hôn lên mái tóc dài của cô.
Vũ Tiểu Kiều đột nhiên ngồi bật dậy, “Tôi, tôi.....tôi thật sự phải đi sao?”
Cô có chút sợ hãi những bữa tiệc như vậy.
“Cô thân là vợ chưa cưới của tôi thì bắt buộc phải đến tham dự.”
“Nhưng....”
“Không có nhưng gì hết.”
Vũ Tiểu Kiều vò vò mái tóc dài của mình, “Không phải tôi sẽ khiến anh mất mặt sao?”
Cô luôn cảm thấy cô không xứng với Tịch Thần Hạn, nếu cô xuất hiện ở bên cạnh anh, dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của nhiều người như vậy thì sẽ khiến cho hào quang của Tịch Thần Hạn trở nên tối tăm.
Tịch Thần Hạn không vui nhếch mày lên, “Ai dám nói người phụ nữ của tôi khiến tôi mất mặt chứ?”
“.......” Được thôi, thật là một tổng tài bá đạo.
Tắm xong, Tịch Thần Hạn quấn khăn tắm cho Vũ Tiểu Kiều.
Thợ trang điểm đã đến rồi, bọn họ đang cung kính đợi ở trong phòng khách.
Vũ Tiểu Kiều có chút ngại ngùng, cô thật lòng không thích nơi đông người, ở những nơi như vậy cần phải cẩn thận từng li từng tí, chỉ sợ có chút sai sót nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-xin-hay-diu-dang/2295901/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.