Vũ Tiểu Kiều cúi gằm mặt xuống, ngay cả nhìn cũng không dám nhìn bà nội Tịch lấy một cái.
Cô biết, hôm nay đến đây, chắc chắn sẽ bị gây khó dễ, nhưng không ngờ rằng, vừa mới vào cửa đã bị bà nội Tịch điên cuồng ném cho mấy quả bom vào đầu.
“Có lúc, con người ta vẫn phải nằm mơ giữa ban ngày nhiều vào, nói không chừng có lúc sẽ trở thành sự thật.” Bà nội Tịch kỳ quái nói.
Dương Tuyết Như nhịn cười, bà ta liếc Vũ Tiểu Kiều một cái, “Mẹ, uống thuốc thôi, nếu không uống thì sẽ bị nguội mất.”
Bà nội Tịch quay mặt nhìn sang phía bên cạnh, nói với Vũ Tiểu Kiều, “Đứng ngây ra đó làm gì? Đến đút thuốc cho ta.”
Vũ Tiểu Kiều nhanh chóng bước đến, nhưng bị Tịch Thần Hạn ngăn cản.
“Được rồi bà nội, để cháu đút thuốc cho bà uống nhé.”
Bà nội Tịch liếc Tịch Thần Hạn một cái, “Chuyện này vốn nên để cháu dâu làm, sao vậy? Đau lòng sao?”
“Không phải vậy đâu bà nội, cháu sợ cô ấy chân tay lóng ngóng làm không tốt.”
Dương Tuyết Như đặt cốc nước lên bàn, như cười như không lên tiếng, “Xem ra chỗ này không cần dùng đến ta nữa, ta vẫn nên ngồi sang bên cạnh thì hơn.”
Bà nội Tịch đương nhiên hiểu rõ tâm tư của Dương Tuyết Như, bởi vì bà lão đem vậy gia truyền truyền cho Vũ Tiểu Kiều, quả nhiên khiến Dương Tuyết Như không có một chút ấn tượng tốt nào về Vũ Tiểu Kiều, thậm chí còn khiến bà ta coi cô là kẻ thù.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-xin-hay-diu-dang/2295882/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.