Vũ Tiểu Kiều biết, chuyện này sẽ không như vậy mà qua đi.
Cung Cảnh Hào sẽ không uổng công bị Tịch Thần Hạn đánh một trận, còn Tịch Thần Hạn đương nhiên cũng sẽ không dễ dàng tha mà cho Cung Cảnh Hào.
Giữa bọn họ vốn đã có mâu thuẫn, nhưng bây giờ bởi vì một ngòi nổ là Vũ Tiểu Kiều, mà sự hòa bình giả dối mà bọn họ trước đây vẫn luôn duy trì sẽ coi như là hoàn toàn bị sụp đổ.
Buổi trưa, Tịch Thần Hạn đẩy cửa bước vào.
Vũ Tiểu Kiều rất vui mừng, anh vẫn đến thăm cô, có phải là chứng minh tình hình giữa hai người vẫn chưa tồi tệ cho lắm? Vẫn có khả năng có thể cứu vãn khôi phục như ban đầu?
An Tử Dụ từ từ đứng dậy, cô ta lo lắng Tịch Thần Hạn lại cãi nhau với Vũ Tiểu Kiều, cô ta có chút muốn bảo vệ Vũ Tiểu Kiều, nhưng lại có chút sợ hãi khí thế bá đạo lạnh lùng tỏa ra từ trên người Tịch Thần Hạn.
Tịch Thần Hạn nhìn An Tử Dụ, “Cô ra ngoài trước đi.”
An Tử Dụ quay đầu lại nhìn Vũ Tiểu Kiều, Vũ Tiểu Kiều gật đầu vơi cô ta, An Tử Dụ làm một động tác cố gắng bằng tay với cô, sau đó liền đi ra khỏi phòng bệnh, đóng cửa phòng lại.
Tịch Thần Hạn đi đến bên cạnh giường của Vũ Tiểu Kiều, bưng bát cháo ở bên bàn lên, khẽ thổi thổi, đút cho Vũ Tiểu Kiều ăn cháo.
Trong lòng Vũ Tiểu Kiều cảm thấy ấm áp, hốc mắt có chút hơi đỏ.
Đây còn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-xin-hay-diu-dang/2295802/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.